Đâu nhớ - chớ quên

16:24:00 Làm văn nghị luận 0 Comments

Sài Gòn Mưa Nhiều, Sài Gòn Quên Nắng... Em Chẳng Quên Anh!




Em không viết về tình yêu với cái ôm ngọt ngào và nụ hôn nồng thắm. Em không viết về tình yêu với lời chia tay mặn đắng và nỗi nhớ xót xa. Em không viết về anh về kỉ niệm giữa chúng ta... của ngày ấy - của bây giờ...

Em đang viết về những bài thơ - nơi tình yêu bắt đầu với những điều thuần nguyên nhất. Bao vụng dại trong em đều là thật, bao ngốc nghếch trong em đều là thật, bao yêu thương trong em không chỉ là thật, nó còn là tình yêu.


Em đang nhắc về những bài thơ mà một thời vu vơ em viết. Người yêu thơ người gom thành quyển... Hết yêu rồi thơ cũng chìm vào nỗi lãng quên...
Em đâu nhớ, chớ quên. Giữa Sài Gòn chênh chao lòng em thản nhiên bình lặng... Sài Gòn mưa nhiều, Sài Gòn quên nắng... em chẳng quên anh!
by Tiểu Linh Lung

You Might Also Like