Hay là mình giả vờ không thương?

17:13:00 Làm văn nghị luận 0 Comments

Mình cứ giả vờ không thương nhau. Anh là anh giữa bộn bề ngã rẽ. Em vẫn là em đi về lặng lẽ. Anh có thấy đau lòng? Nếu anh thấy đau lòng, thôi thì mình đừng giả vờ không thương…



Hay là mình giả vờ không thương? Chiều chung lối về kẻ đi trước người bước sau, nhìn thấy nhau rồi mỉm cười như hai người xa lạ. Nếu tim em thổn thức, môi cắn chặt mà lòng anh bỗng chốc nhói đau, quặn thắt chẳng hiểu vì sao…

Hay là mình giả vờ không thương nhau? Ngày qua ngày chẳng thấy người kia xuất hiện, không chuyện trò, cũng không ân cần hỏi han dẫu nắng vàng hay mưa ngàn cùng gió... Nếu anh chợt thấy hoang mang sợ mất đi một người nào đó giữa tất bật cuộc đời…

Hay là mình giả vờ chẳng thương nhau nữa người ơi? Ta xem như người kia chưa từng xuất hiện. Ta học cách quên cả tên người lẫn nụ cười ánh mắt, mùi hương… Mọi thứ tan biến như mưa bụi Sài Gòn chợt đến đâu thèm báo trước đã vội vàng rút đi. Nếu càng quên càng nhớ như thói quen trong từng hơi thở dịu lòng đau…

Mình cứ giả vờ không thương nhau. Anh là anh giữa bộn bề ngã rẽ. Em vẫn là em đi về lặng lẽ. Anh có thấy đau lòng? Nếu anh thấy đau lòng, thôi thì mình đừng giả vờ không thương…

Mà nếu mình thương nhau vì sao phải để đó? Sao phải giả vờ không thương...
by Tiểu Linh Lung

You Might Also Like